Bước chân cậu ta chắc nịch, dứt khoát. Tiếng giày vải lún trong bùn vang lên sột soạt, nhịp đều không ngừng.
Tôi phải rướn người, lúp xúp chạy mới theo kịp, hơi thở phả ra trắng xóa trước mặt.
Chất nhầy slime khô bám thành vệt đen trên ngón tay tôi, dính cứng lại, sờ vào rát buốt.
Mùi tanh nồng ám khắp người. Tôi không dám ngửi, sợ ói ra giữa đường.
Nhưng tim tôi vẫn đập mạnh.
Từng nhịp nặng, rõ, sống.
Guild hiện ra trong tầm mắt.
Ngôi nhà gỗ cũ mái tranh sẫm màu, tường tre mục nứt chỗ này chỗ kia.
Bảng hiệu gỗ treo trước cửa lắc lư theo gió, kêu cót két khàn khàn:
“GUILD – CHI NHÁNH DENMIRE – RANK E ONLY.”
Kilven bước thẳng vào, vai rộng chắn gần hết cửa. Tôi bám theo, chân dẫm lên nền đất cứng ẩm, vang tiếng bộp bộp nhỏ.
Không khí bên trong Guild ấm hơn ngoài, nhưng nồng mùi người, mùi máu khô, mùi rượu rẻ tiền và mùi kim loại rỉ.
Tiếng cười nói vang khắp phòng.
Tiếng ghế gỗ kéo kèn kẹt. Tiếng chén gỗ va bàn thịch thịch. Tiếng kim loại chạm nhau lanh canh khi mạo hiểm giả kiểm tra vũ khí.
Kilven đi thẳng tới quầy gỗ dài bên trái.
Ông thu ngân vẫn ngồi đó, lưng gù, tóc lưa thưa trắng xám, râu mọc lởm chởm quanh cằm. Áo vải thô xám bám bụi, hai tay to bè đặt trên mặt bàn gỗ mòn vân.
“Hoàn thành nhiệm vụ slime.”
Kilven đặt túi vải xuống. Túi chạm mặt bàn vang bịch nặng nề.
Bên trong, lõi slime va nhau phát tiếng lách cách khô rỗng.
Ông thu ngân kéo túi lại, mở ra, thò tay đếm nhanh.
Ngón tay ông to, chai sần, móng đen xỉn, lướt qua lõi slime phát tiếng lạo xạo lạnh lẽo.
“Đủ năm con. Thù lao 12 Aspa.”
Ông cúi xuống, mở ngăn gỗ nhỏ phía dưới.
Tiếng đồng Aspa chạm nhau vang lanh canh, âm thanh nhỏ nhưng sắc, lạnh.
Tim tôi co thắt.
Âm thanh ấy… lần đầu tiên tôi nghe gần như vậy.
Kilven cầm 12 Aspa lên, đặt 5 đồng trước mặt tôi.
“Phần công của ngươi. Còn lại ta giữ.”
Tôi nhìn bàn tay cậu ta.
Ngón tay dài, chắc, da rám nắng, khớp ngón tay nổi rõ những vệt chai cứng.
Tôi nhìn sang 5 đồng Aspa. Đồng tiền mỏng, lỗ vuông giữa, cạnh hơi sứt. Ánh đồng xỉn nhưng vẫn bắt sáng dưới ngọn đèn dầu vàng ệch treo trên cột gỗ.
Tôi giơ tay, đón lấy.
Đồng tiền lạnh buốt, nặng trĩu trong lòng bàn tay run rẩy.
Lần đầu tiên… tôi cầm tiền.
“Đủ đăng ký chưa?”
Giọng Kilven trầm, hơi khàn vì mệt.
Tôi mím môi, gật đầu.
“T… tạm đủ.”
“Đi đăng ký đi. Xong thì biến. Ta không rảnh dắt nhóc theo mãi.”
Tôi cúi đầu, siết chặt 5 Aspa.
Đồng tiền lạnh làm da tay tôi bỏng rát, tê dại, nhưng tôi không buông.
Quầy đăng ký nằm cuối Guild.
Người đàn ông râu lưa thưa ngồi sau quầy, tay đang mài con dao nhỏ. Lưỡi dao chạm đá mài phát tiếng kéo… kẹt… kéo… kẹt… chậm rãi, vang đều trong tiếng ồn ào xung quanh.
Tôi đứng trước quầy, nuốt khan.
“Đ… đăng ký Guild ID.”
Ông ta ngẩng lên. Mắt nhỏ hẹp, mí sụp, con ngươi đen xám đục như tro nguội.
“Phí đăng ký ID: 30 Aspa.”
Tôi run tay, đặt lên quầy 5 Aspa vừa nhận, cùng 18 Aspa từ nấm khô, hành tím, khoai lang mẹ đổi sáng nay.
Tổng 23 Aspa.
Thiếu.
Tôi cắn môi.
Mùi máu tanh thoảng qua kẽ răng. Tôi cúi đầu thật thấp.
“Còn thiếu 7 Aspa… Không đủ, thì không khắc tên.”
Giọng ông ta đều đều, khàn đục, không cảm xúc.
Tôi nghe tiếng gió rít qua khe tường.
Người Guild bước qua sau lưng, giày ủng nện nền đất bộp bộp, mùi rượu đắng xộc lên, hòa với mùi nhớt slime khô trên áo tôi.
Không đủ…
Tôi… lại biến mất sao?
Tay tôi siết chặt 5 Aspa đến trắng bệch. Móng tay cắm vào da, đau nhói.
Cổ họng tôi nghẹn lại.
Tim đập mạnh, nhanh, nhưng mỗi nhịp… trống rỗng.
“Ê.”
Một giọng nói vang lên từ bên trái. Tôi giật mình, ngẩng đầu.
Kilven đứng đó.
Tôi không biết cậu quay lại từ khi nào. Mặt cậu không đổi sắc, nhưng mắt cậu khẽ nheo.
“Cho hắn thêm.”
Kilven đặt xuống quầy 7 Aspa còn lại.
Tiếng đồng chạm gỗ leng keng, vang rõ trong ngực tôi.
“Ghi tên đi, Ruen.”
Giọng cậu ta khàn, nhưng không nặng nề.
Tôi nhìn Kilven. Mặt cậu vẫn lạnh, nhưng đôi mắt đen sẫm… dịu hơn một chút.
Ông thu ngân gật đầu, rút từ ngăn kéo ra một thẻ gỗ mỏng, vạt góc, cỡ ngón tay út.
Mặt thẻ khắc sẵn:
[E – NOVICE]
“Khắc tên.”
Ông ta đặt con dao nhỏ lên quầy.
Tôi cầm lấy. Tay run, lưỡi dao lạnh buốt cắt vào da ngón cái, bật máu.
Giọt máu đỏ nhỏ lên thẻ gỗ, loang thành vệt sẫm.
Tôi nghiến răng, khắc thật chậm.
Nét chữ xấu, run rẩy, nguệch ngoạc.
R U E N
Xong.
Tôi thả dao, thở hắt.
Ngực tôi phập phồng, tim đập mạnh đến mức tôi nghe rõ từng nhịp vang trong tai.
Ông thu ngân gật đầu, cầm thẻ gỗ, quệt lên cục mực đen, đóng dấu mộc đỏ sậm:
[GUILD VERIFIED – DENMIRE E]
Tiếng con dấu chạm thẻ cạch – nhỏ, khô, sắc.
Âm thanh ấy… như xuyên qua lồng ngực tôi.
“Đây.”
Ông ta đưa thẻ về phía tôi.
Tôi giơ tay, đón lấy.
Thẻ gỗ nhẹ, lạnh, mùi mực đen lẫn mùi gỗ thô ngai ngái.
Tôi đưa sát mắt, nhìn tên mình khắc nguệch ngoạc trên mặt thẻ, cạnh con dấu đỏ sậm.
Tôi… có tên.
Tôi… được ghi nhận.
Tiếng ồn ào trong Guild vẫn vang lên.
Kilven quay đi, bước ra cửa Guild, vai rộng, lưng thẳng.
Tôi siết chặt thẻ Guild vào ngực.
Tim tôi đập mạnh.
Mắt tôi cay xè.
Lần đầu tiên… tôi thấy mình thật sự tồn tại.
Bước ra khỏi Guild.
Trời tối dần, mây xám kéo sát mặt đất, gió thổi lạnh rát.
Cỏ ven đường ngả rạp theo gió, lá khô bay lả tả táp vào mặt tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Không sao. Chỉ có một màu xám chì mênh mông.
Nhưng tôi… thấy lòng nhẹ.
Tôi siết thẻ Guild.
Ngón tay dính máu khô, nhớt slime, mùi bùn, nhưng tất cả… đều thật.
Hôm nay… tôi đã khắc tên mình lên thế giới này.
HẾT CHƯƠNG 6